3.
“Thanh mai trúc mã?!”
“Có… vấn đề gì hả?”
“Ừm ừ không, chỉ ngạc nhiên thôi!”
“Mà tiệc hôm nay tổ chức nhân dịp gì?”
Anh hỏi vu vơ, trong lòng lại tức giận lạ thường.
“Không dịp gì cả, nó để ăn mừng cho việc Lãng Diên vừa từ nước ngoài trở về và sẽ chuyển đến trường X học cùng tôi!”
“Cái gì?”
Anh như mất kiểm soát hét lên.
Cô cau mày nhìn anh hỏi:
“Thái độ của cậu như vậy là sao? Cậu không thích cậu ấy à?”
“Đúng đấy thì sao?”
“Cậu…Mặc kệ cậu, tôi không quan tâm! Lãng Diên, cậu đừng buồn nhé!”
“Ừm, tớ không buồn, đừng lo!”
Đợi cô đi rồi, Lãng Diên lại gần anh nói:
“Ha, cậu nghĩ cậu thắng được tôi sao?”
“Ý cậu là?…”
“Không phải giấu, đều là con trai, tôi biết cậu thích cô ấy, nhưng biết làm sao khi tôi cũng thích cô ấy đây?”
“Chúng ta cạnh tranh công bằng!”
“Công bằng? Lấy đâu ra công bằng khi tôi đã ở cạnh cô ấy 16 năm rồi?!”
“16 năm chưa chắc đã yêu nhau!”
“Hahaha…”
Lúc đó cô chạy đến, kéo tay Lãng Diên nói:
“Lãng Diên, đi, đi ăn tối nào!”
Còn tiếp…
T/g: Ôn Tịch Chi