Một thành tựu đột phá vừa được Sofie Boons, giảng viên và nhà nghiên cứu thiết kế trang sức tại Đại học Tây Anh (UWE), Bristol, công bố. Bà đã phát triển một kỹ thuật cho phép “hạt giống” ruby nhỏ phát triển thành viên ruby kích thước đầy đủ ngay trên một chiếc nhẫn bạch kim. Phương pháp này đánh dấu một bước chuyển mình quan trọng trong ngành công nghiệp trang sức, kết hợp giữa đổi mới khoa học và thực hành bền vững.
Kỹ thuật của Boons bắt đầu bằng việc sử dụng một mảnh ruby nhỏ, lấy từ các vụn đá quý thải ra. Thay vì khai thác mới, bà đặt mảnh ruby này vào khung bạch kim và sử dụng một chất hóa học gọi là flux. Chất này giúp giảm nhiệt độ cần thiết cho viên ruby phát triển, cho phép nó mở rộng dần dần trong khung trang sức. Quá trình này chỉ tiêu tốn một phần rất nhỏ năng lượng so với các phương pháp “trồng” đá quý trong phòng thí nghiệm truyền thống.
Thời gian phát triển có thể dao động từ 5 đến 50 giờ, tùy thuộc vào kích thước và độ tinh khiết của viên ruby. Boons vẫn đang liên tục thử nghiệm để tối ưu hóa thời gian và nâng cao tính bền vững của quá trình.
Quá trình “hạt giống” ruby phát triển. Ảnh: Sofie Boons
Truyền thống cho rằng đá quý nhân tạo không thể đẹp và tự nhiên như đá quý khai thác đã bị thách thức bởi phương pháp của Boons. Những đặc điểm phát triển độc đáo, khó đoán trước giúp cho viên ruby trở nên hấp dẫn hơn trong mắt các nhà thiết kế.
Rebecca Enderby, nhà thiết kế trang sức tại Bristol, cho rằng nhận thức về giá trị của đá quý “trồng” đang thay đổi. Bà khẳng định rằng những viên đá này không phải là hàng giả mà là sự tái hiện chính xác quá trình phát triển tự nhiên của đá quý dưới lòng đất trong hàng nghìn năm, khiến chúng trở thành lựa chọn kinh tế và thân thiện với môi trường hơn so với những viên đá khai thác.
Một trong những lợi ích lớn nhất của phương pháp này là tính bền vững. Khai thác đá quý thường gây hại cho môi trường và tiêu tốn tài nguyên thiên nhiên. Phương pháp của Boons không chỉ giảm thiểu chất thải mà còn sử dụng những mảnh vật liệu thải bỏ để tạo ra sản phẩm mới.
Dù vậy, Enderby nhấn mạnh rằng sản xuất đá quý “trồng” vẫn cần năng lượng, vì vậy việc sử dụng các nguồn năng lượng xanh trong quá trình sản xuất là điều cần thiết.
Kỹ thuật “trồng” ruby đang là một phần trong nghiên cứu tiến sĩ của Boons, và bà đã nhận được tài trợ vòng hai từ UWE. Với sự hỗ trợ từ Đại học Bristol, bà dự định mở rộng nghiên cứu sang các loại đá quý khác như sapphire hay emerald, giúp đa dạng hóa thị trường trang sức.
Mục tiêu của Boons là rút ngắn thời gian phát triển và tối ưu hóa quy trình sản xuất để tăng tính hiệu quả và bền vững.
Việc phát triển kỹ thuật trồng ruby ngay trên nhẫn không chỉ mang tính đột phá mà còn mở ra một kỷ nguyên mới cho ngành công nghiệp trang sức. Những viên ruby tự trồng không chỉ đẹp mắt và tự nhiên mà còn thân thiện với môi trường, góp phần giảm thiểu tác động tiêu cực từ việc khai thác tài nguyên thiên nhiên.
Phương pháp mới này chứng minh rằng khoa học và nghệ thuật có thể hòa quyện để tạo ra những sản phẩm độc đáo và bền vững. Khi nhận thức về môi trường ngày càng gia tăng, đá quý tự trồng hứa hẹn sẽ được người tiêu dùng ưa chuộng hơn, mở ra một tương lai sáng lạn cho ngành trang sức bền vững.