Thursday, September 19, 2024
spot_img

Latest Posts

Đỗ Quyên Nở Muộn

Angsumalin( Hoàng Huyên)

Đoạn 1:
Tại khách sạn, trong phòng VIP.
Mình rón rén đứng dậy.
Nhặt từng cái quần áo trên mặt đất lên đi vào phòng tắm mặc đồ.
Cửa mở ra.
Không biết Thành Quân đã đứng trước cửa từ lúc nào, đang nhìn mình chăm chú khiến mình giật mình.
Lúc thấy cửa phòng tắm mở ra, anh ta ngước mắt lên nhìn mình, đôi mắt anh ta nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, ánh mắt có vẻ dò xét.
Mình cũng chẳng ngại ngần mà thẳng thắn đáp trả ánh mắt của anh ta, dùng ánh mắt tương tự nhìn anh ta.
Người đàn ông vô cùng tuấn tú, ngũ quan hài hòa nhưng nhìn cũng rất nghiêm túc, khí chất lạnh lùng sắc bén, có vẻ như không phải người bình thường!
Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt của Thành Quân không thể hiện một chút cảm xúc nào.
Mình nhìn thấy anh ta thì ngây người, rồi lại đảo mắt nhìn quần áo lộn xộn khắp căn phòng. Bỗng toàn thân mình lại cảm thấy đau nhức.
Mọi thứ khiến Đỗ Quyên mình cảm thấy bối rối, mình đã lên giường cùng một người đàn ông. Mà người đàn ông xa lạ này lại là người đã từng yêu thương chị gái mình bằng cả tính mạng.
Ký ức lộn xộn của đêm hôm qua hiện lên trong đầu mình, trong bữa tiệc rượu của đối tác, mình đã uống rất nhiều nên đã búc một phòng của khách sạn để nghỉ ngơi.
Sau đó… sau đó xảy ra chuyện gì thì mình hoàn toàn không nhớ.
Người đàn ông này sao lại ở đây?
Làm thế nào mình và anh ta có thể ở một phòng như vậy?
Mình còn chưa kịp sắp xếp lại mọi thứ trong đầu thì anh ta đã lên tiếng.
-Bây giờ em muốn thế nào?
Ớ. Muốn thế nào là thế nào?
Mình còn chưa hết bàng hoàng kìa. Hỏi vậy làm sao mình biết trả lời chứ? Chả lẽ mình bảo anh vá lại cái màng ấy cho mình à? Hay là bảo mình không muốn sự việc đêm qua xảy ra!
-Theo anh nghĩ thì tôi nên làm thế nào?
Ai rồi cũng sẽ trưởng thành nhưng không ngờ người phụ nữ như mình lại qua đêm với người đàn ông đã từng yêu chị gái mình sâu sắc như vậy.
Thành Quân đương nhiên không biết được mình đang suy nghĩ điều gì, đôi mắt đen láy quét qua những vết đỏ sẫm trên ga giường.
Vệt máu màu đỏ được lau qua ở trên giường khiến anh ta sững người kinh ngạc mất vài giây.
Mình cũng quét mắt theo tầm mắt của anh ta. Khẽ nhíu mày, đây là lần đầu tiên của mình, tối hôm qua anh ta mạnh bạo như vậy nên mới gây ra những vết đỏ đó.
Đêm qua mình say. Trong bóng tối, mình không nhìn rõ tướng mạo của anh ta, điều duy nhất mình có thể cảm nhận được là thân hình cường tráng và mạnh mẽ của hắn ta.
Hơi thở tràn đầy nam tính và sự mãnh liệt của hắn ta khiến mình cảm thấy thích thú.
Chỉ là, lúc đấy say. Hơi thở ngọt ngào của anh ta làm cho mình bộc ra sự hứng thú, sự ham muốn tột độ, không ngừng muốn khám phá thêm.
Cộng thêm sự bất cần của người phụ nữ vừa mới bị người yêu phản bội nên mới buông thả mình cho đi cái ngàn vàng như thế.
Đêm qua trên chiếc giường lớn kia, điên loan đảo phượng.
Nhưng như thế thì sao chứ. Dù sao thì cả hai cũng đều đã trưởng thành rồi. Mình cũng chẳng muốn đòi hỏi hay yêu cầu trách nhiệm gì với anh ta. Coi như cả hai giải quyết nhu cầu sinh lý, tình một đêm không muốn dây dưa gì với nhau thêm nữa.
-Tôi cũng không cần tiền của anh, bước ra khỏi cánh cửa này, chúng ta coi như chưa từng quen biết.
Nói xong, mình lập tức chạy ra khỏi cửa, tốc độ giống như đang bị mãnh thú đuổi theo vậy.
Ra đến bên ngoài mình mới hối hận.
Hối hận vì không đe dọa anh ta, nếu anh ta tiết lộ việc mình và anh ta xảy ra quan hệ ra ngoài đến tai người nhà mình thì mình biết giấu mặt vào đâu cơ chứ.
Sau khi mình rời đi, cửa phòng bị đóng sầm lại, nhìn cánh cửa bị mình đóng lại một cách thô bạo, Thành Quân nheo mắt, để lộ ánh mắt vô cùng nguy hiểm.
Coi như chưa từng quen biết?
Chả lẽ với cô ấy, việc này lại dễ dãi như vậy sao?
Giữa bầu trời mờ mịt ở sân bay, mình vừa xuống máy bay quay về Thủ Đô Hà Nội. Mình không gọi trợ lý ra đón mà tự mình lái xe về.
Việc xảy ra vào đêm hôm qua giống hệt như một cơn ác mộng cứ liên tục quấy rầy bộ não của mình
Cộng thêm nỗi đau đớn xuyên tim mà Anthony mang lại càng làm mình rối bời.
Hôm đó vừa đáp máy bay đến Mỹ lúc 6h sáng. Mình nghĩ, dạo này Anthony hay phải trực đêm mổ suốt rất bận rộn, anh chắc chắn sẽ rất mệt mỏi. Vì thế đã không gọi báo trước cho anh biết mình đã hạ cánh xuống đất Mỹ.
Mình muốn tạo cho anh một bất ngờ. Mình nhẹ nhàng nhập mật khẩu ở cánh cửa nhỏ, rón rén bước vào bên trong. Sau khi đặt hành lý ở phòng khách, mình liền từng bước từng bước đi lên tầng.
Không biết giờ này anh vẫn đang ngủ hay là đang ở bệnh viện nữa. Nếu anh còn đang ở trên giường ngủ mình sẽ lặng lẽ chui vào chăn mà ôm anh ngủ tiếp.
Thật sự vừa xuống máy bay, mình cũng rất mệt mỏi. Đầu thì nhức, bụng thì đói, lại cũng rất nhớ anh…
Cánh cửa phòng ngủ chính nhẹ nhàng được mở ra, mong rằng mình sẽ nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Anthony khi say giấc.
Những tưởng mình sẽ cho Anthony bất ngờ, không ngờ người bất ngờ lại là mình.
Sau cánh cửa phòng ngủ ấy lại là một màn khiến mình thực sự phẫn nộ và sụp đổ.
Anthony lại đang ôm một cô gái đang trần truồng như nhộng, mà cô gái đó chẳng phải ai khác, lại chính Anthony giới thiệu là cô em gái họ của anh. Có vẻ như đêm đó hai người dường như đã trải qua một đêm điên cuồng.
Đống quần áo bừa bộn dưới đất cho tới giường cùng với bầu không khí kinh tởm khiến cho mình bịt chặt miệng, chỉ có thể trừng to đôi mắt.
Mình gần như phải vịn vào cánh cửa để đi ra ngoài.
Mình đau khổ rời đi, sau cuộc họp với đối tác buổi chiều. Mình gửi đi một đoạn tin nhắn cho Anthony. Sau khi gửi tin nhắn đơn phương tuyên bố chia tay thì mình đưa Anthony vào danh sách đen. Chặn hết tất cả cách thức liên lạc với anh.
Ở gia đình họ Danh thì mình là cô con gái thứ hai. Cũng là đứa cứng rắn và kiêu ngạo nhất nhà.
Chị cả và các em mình đều là những người nữ tính duyên dáng thì mình ngược lại với tất cả.
Mình cá tính và có chút kiêu ngạo trước nay đều thẳng thắn và không chịu nhường nhịn ai.
Vì vậy mà khi bắt gặp Anthony phản bội mình. Tim mình như bị ai đó bóp chặt nhưng mình nhanh chóng điều chỉnh lại. Và sau một đêm say ở tiệc của đối tác mình đã xảy ra tình một đêm với người yêu cũ của chị gái mình. Sau ngày hôm đó mình đã rũ bỏ tất cả mọi thứ ở sau lưng coi như mình không có chuyện gì xảy ra.
Không đau lòng, cũng không buồn rầu, hành ngày vẫn cứ tất bật với việc điều hành tập đoàn.
Từ ngày chị cả Lan xảy ra chuyện thoát chết từ rừng sâu về thì sức khỏe yếu không ổn định nên chị không tham gia vào công việc của tập đoàn VK nữa. Mọi thứ đổ dồn lên đôi vai mảnh khảnh này.
Mỗi lần xuất hiện trước màn ảnh, hình ảnh một tổng giám đốc xinh đẹp nho nhã mang một chút phong cách hiện đại nhưng lại xen lẫn hương vị cổ điển. Làn da mềm mại, thần khí như nước mùa thu, phong thái nhàn nhã. Đôi mắt trong veo như nước của mình khiến cho đàn ông ai cũng mơ ước đưa tay ra với tới.
Mình đã trở thành tiêu điểm của đám đông, hơn nữa lại có gia thế khủng càng thu hút nhiều hơn nữa ánh mắt của những người đàn ông có tiền muốn cưng chiều.
Vậy nên mỗi một lần xã giao hay tiệc tùng mình đều rất cẩn thận và đề phòng. Nhất là sau lần xảy ra sự cố với Thành Quân ở khách sạn bên Mỹ lại càng khiến mình đề phòng hơn.
Hôm nay cũng như những lần tiệc khác, mình vẫn từ chối không uống rượu chỉ uống nước lọc hoặc nước ép trái cây.
Nhưng không may bữa tiệc hôm nay lại là bữa tiệc ở cảng, tổ chức trên thuyền nên hệ thống điện lúc đó không biết vì lý do gì mà xảy ra chút vấn đề.
Chỉ là hai phút thôi nhưng cũng đủ làm mọi người đang vui cũng nhốn nháo cả lên.
Trong lúc mất điện, một người đàn ông lén lút bỏ một viên thuốc vào trong ly nước ép táo của mình, viên thuốc tan ra trong ly ép táo chỉ trong vài giây. Hắn ta đứng ở sau lưng nhìn mình, khóe môi nhếch lên nụ cười độc ác.
Mình chen lấn trong đám người, cố gắng kiếm xem trợ lý của mình đâu. Nhưng nhìn qua nhìn lại một hồi vẫn không thấy Hiếu đâu.
Mình cầm theo ly nước ép táo đi ra bên ngoài gọi điện cho Hiếu. Cậu ta bắt máy rất nhanh, mình nói vào điện thoại.
-Cậu đang ở đâu?
-Em có chút việc đang ở bên ngoài mũi tàu một chút, em quay lại đây ạ!
Cậu ta nói xong thì cúp máy.
Mình thấy vậy thì cũng đi lên mũi tàu, ở bên ngoài gió biển có vị mặn và tanh nồng.
Mình đứng trên lan cần nhìn mãi không thấy trợ lý của mình đâu cả. Mình đưa ly nước vẫn cầm ở trên tay uống một hớp sau đó ngắm biển xa xăm.
Trên thương trường có rất nhiều thủ đoạn vì thế ly nước của mình lúc nào mình cũng cầm đi theo bên mình.
Ánh mắt mình hơi chớp động, tập trung nhìn biển phía trước, nhưng suy nghĩ lại bay đến một nơi rất xa.
Mãi cho đến khi dường như có một người đến đứng bên cạnh, một mùi nước hoa nồng đậm khiến mình khó chịu.
Mình nghiêng đầu, thấy một người đàn ông đang đứng bên từ bao giờ mà mình cũng không hề phát hiện ra…
Bình là tổng giám đốc của một công ty tầm trung. Hắn ta từ đầu bữa tiệc đã để ý đến mình.
Lúc mình bước ra khỏi phòng tiệc hắn đã đi theo mình rồi. Hắn ta không bước đến bên mình ngay mà chờ khi mình uống vài ngụm nước ép táo rồi mới bước lên.
-Biển đẹp đúng không?
-Đẹp!
Mình nhìn mặt nước biển lấp lánh mà mỉm cười trả lời.
-Tôi biết, em sẽ rất thích. Có muốn chơi thử trò này không?
Bình xoè lòng bàn tay lên trước mặt mình, trong lòng bàn tay là mấy viên đá nhỏ.
Hắn ta mỉm cười rất lịch sự và nhã nhặn rồi gật đầu với mình.
Cái trò này ngày trước ở quê mình hay theo các anh chị đi chăn trâu ở bờ sông rồi thi ném rất vui.
Mình cầm lấy một viên rồi ném, hòn đá bay nhấp nhô trên mặt nước hai lần rồi chìm tõm xuống nước.
Mình thích nên cười rất tươi, mọi sự phòng bị với anh ta mình đã buông xuống.
Thấy vậy hắn lại đưa tiếp cho mình một viên đá nữa, mình như một đứa trẻ cứ vui chơi mà không hề để ý gì đến hình tượng nữa cả.
Đang vui vẻ chơi thì cảm giác người choáng váng, mình thấy trong người có vẻ không ổn.
-Chúng ta đi xuống đi. Tôi thấy chóng mặt quá!
-Sao thế? Tôi thấy em đang chơi vui mà.
Hắn quan sát mình một lượt, thấy mình thực sự đã ngấm thuốc rồi thì mỉm cười.
-Em uống chút nước đi sẽ tốt hơn.
Hắn vặn nắp chai nước khoáng đưa cho mình, vì thấy trai nước vẫn nguyên chưa bị mở nắp nên mình đã uống một cách không phòng bị.
Uống xong mình đưa chai nước cho Bình, định bước đi mà bỗng mặt mũi tối sầm lại choáng váng hết mặt mũi mình đổ cả người vào người của Bình.
-Mới đó mà đã không chịu nổi nữa à?
-Xin lỗi! Tôi hơi choáng.
-Biển đẹp lắm đó. Nhưng em…còn đẹp hơn biển rất nhiều.
Bình vén tóc vương loà đó trên mặt mình, sau đó lắm tay mình đưa lên miệng thơm.
Hắn hít lấy hít để mùi thơm trên người mình, sau đó đưa tay vòng xuống eo kéo mình sát lại gần người mình.
-Đừng chạm vào người tôi.
Mình cảm thấy ghê tởm, vùng vẫy đẩy hắn ta ra, loạng choạng lùi ra sau mấy bước.
-Anh muốn xem, người con gái tài năng như em. Có phải chuyện gì cũng làm tốt, đêm nay chúng ta hãy tận hưởng nhé!
-Này…anh
Mình hoảng hốt cố gắng vùng vẫy đẩy hắn ta ra khỏi người mình.
-Buông tôi ra.
-Chạy đi đâu?
Hắn ta cười cợt nhả khoái chí lại lao vào ôm mình từ phía sau.
-Anh làm cái trò điên khùng gì vậy? Buông ra!
Đỗ Quyên mình vừa giãy dụa vừa gào thét.
-Cứu tôi với!
Mình lấy khuỷu tay thúc mạnh vào ngực hắn khiến hắn đau quá mà buông tay khỏi người mình.
Hắn thũng thẵng không vội gì hắn ta nghĩ mình đã ngấm thuốc rồi hắn cứ từ từ trêu đùa với mình.
-Em bình tĩnh. Đêm nay chúng ta hãy vui vẻ nhé em.
Một lần nữa hắn ta tiến lên ôm mình vào định hôn mình thì bị mình tát cho một cái thật đau

(to be continued…)

Nguyễn Võ Trường An

Mới cập nhật

spot_imgspot_img

Đừng bỏ lỗ