Câu nói của Freud, “Người ta có thể chống lại sự tấn công của người khác, nhưng người ta không thể chống lại lời khen ngợi của người khác,” mang đến một góc nhìn đầy tinh tế về tâm lý con người. Những lời tấn công, dù mạnh mẽ và cay nghiệt, lại có thể dễ dàng bị phản kháng. Con người có thể đóng cửa tâm hồn, dựng lên một bức tường vững chắc để tự vệ. Nhưng lời khen ngợi lại như dòng nước êm ái, thấm vào từng ngóc ngách của tâm trí, len lỏi vào trái tim. Nó không đập mạnh, không làm ta chao đảo ngay lập tức, nhưng lại có sức mạnh âm thầm khiến ta bị cuốn trôi.
Khi nghe lời khen, đôi khi lòng kiêu hãnh của ta trỗi dậy, và cái tôi được bơm căng lên, không còn tỉnh táo để nhận ra đâu là thật, đâu là lời hoa mỹ. Lời khen có thể trở thành chiếc bẫy ngọt ngào, khiến ta dần quên đi những giá trị cốt lõi, những nguyên tắc sống của chính mình. Ta dễ dàng bị mê hoặc, tự tin vào những gì người khác nói về mình, hơn cả sự thật bên trong ta.
Cũng giống như khi bước vào một con đường mà hai bên đầy hoa thơm cỏ lạ, ta có xu hướng dừng lại để ngắm nhìn, hít thở cái đẹp, mà quên đi rằng con đường mình chọn đi tiếp còn dài, còn lắm chông gai. Lời khen ngợi đôi khi làm ta chậm lại, mơ màng trong ảo ảnh của sự công nhận và thành công tạm thời.
Nhưng lời khen cũng có thể là ánh sáng dẫn đường, nếu ta biết lắng nghe một cách bình tĩnh, biết chọn lọc và giữ vững cái nhìn chân thực về bản thân. Chỉ khi ta không để lời khen điều khiển, mà biết tận dụng nó như một nguồn động lực để hoàn thiện chính mình, thì lúc đó, lời khen mới thực sự có giá trị.
Freud đã chạm đến một sự thật sâu xa trong lòng người. Sự tấn công từ người khác có thể dễ dàng bị bác bỏ, nhưng lời khen lại là một con dao hai lưỡi: vừa nâng đỡ ta, nhưng cũng có thể khiến ta sa ngã. Điều quan trọng là biết tỉnh táo trước những gì người khác nói về mình, để không bị lạc lối giữa những lời tán dương ngọt ngào.
Admin: Híu
Cre: Doctor_Podcast